谦恭
词语解释
谦恭[ qiān gōng ]
⒈ 谦逊恭谨。
例谦恭有礼。
英modest and courteous;
引证解释
⒈ 谦虚恭敬。
引《汉书·于定国传》:“为人谦恭。”
唐 白居易 《放言》诗之三:“周公 恐惧流言后, 王莽 谦恭未篡时。”
《红楼梦》第三回:“其为人谦恭厚道,大有祖父遗风。”
吴组缃 《山洪》二八:“戚先生 说话语气温和谦恭。”
国语辞典
谦恭[ qiān gōng ]
⒈ 谦虚而有礼貌。
引《后汉书·卷一四·宗室四王三侯传·齐武王縯传》:「中兴初,禁网尚阔,而睦性谦恭好士,千里交结,自名儒宿德,莫不造门,由是声价益广。」
《三国演义·第三〇回》:「公乃汉相,吾乃布衣,何谦恭如此?」
反怠慢 倨傲 傲慢
相关词语
- gōng jǐn恭谨
- gōng hè恭贺
- gōng hòu恭候
- gōng wéi恭维
- gōng jìng恭敬
- gōng xǐ恭喜
- qiān gōng谦恭
- qiān gōng谦恭
- qiān hé谦和
- qiān bēi谦卑
- qiān ràng谦让
- qiān xùn谦逊
- qiān xū谦虚
- ān xiáng gōng jìng安祥恭敬
- ān xiáng gōng jìng安详恭敬
- bù gōng不恭
- bì gōng bì jìng毕恭毕敬
- bēi gōng卑恭
- bēi qiān卑谦
- bēi chǎn zú gōng卑谄足恭
- bì gōng bì jìng必恭必敬
- chuí shǒu gōng lì垂手恭立
- chū xū gōng出虚恭
- chū xiǎo gōng出小恭
- chū gōng出恭
- chū gōng pái出恭牌
- chū dà gōng出大恭
- chōng qiān冲谦
- cǎo cǎo bù gōng草草不恭
- diān yuè bù gōng颠越不恭
- dà gōng大恭
- dǎ gōng打恭
词语组词