奉常
拼音fèng cháng
注音ㄈㄥˋ ㄔㄤˊ
词语解释
奉常[ fèng cháng ]
⒈ 秦九卿之一。
⒉ 保持恒久。
引证解释
⒈ 秦 九卿之一。 《汉书·百官公卿表》:“奉常, 秦 官,掌宗庙礼仪,有丞。
引景帝 中六年更名太常。”
颜师古 注:“太常,王者旌旗也。画日月焉,王有大事则建以行,礼官主持之,故曰奉常也。后改曰太常,尊大之义也。”
⒉ 保持恒久。
引宋 范成大 《古鼎作香炉》诗:“云雷縈带古文章,子子孙孙永奉常。”
相关词语
- ān cháng安常
- ā fèng阿奉
- bù cháng不常
- cháng liáng常量
- cháng bèi常备
- chāo cháng超常
- cháng shù常数
- cháng wēn常温
- cháng zhù常住
- cháng kè常客
- cháng tài常态
- cháng rèn常任
- cháng zhù常驻
- cháng lǐ常理
- cháng huì常会
- cháng rén常人
- cháng guī常规
- cháng wù常务
- cháng shí常识
- cháng nián常年
- cháng cháng常常
- cháng yòng常用
- cháng jiàn常见
- fèng huán奉还
- fèng zhǐ奉旨
- fèng gào奉告
- fèng sòng奉送
- fèng péi奉陪
- fèng chéng奉承
- fèng quàn奉劝
- fǎn cháng反常
- fèng mìng奉命
词语组词