常禁
拼音cháng jìn
注音ㄔㄤˊ ㄐ一ㄣˋ
词语解释
常禁[ cháng jìn ]
⒈ 通常的禁令。
引证解释
⒈ 通常的禁令。
引《汉书·货殖传序》:“既顺时而取物,然犹山不茬蘖,泽不伐夭,蝝鱼麛卵,咸有常禁。”
《魏书·食货志》:“不行之钱,虽有常禁,其先用之处,权可听行,至年末悉令断之。”
相关词语
- ān cháng安常
- bù cháng不常
- bù jīn不禁
- cháng liáng常量
- cháng bèi常备
- chāo cháng超常
- cháng shù常数
- cháng wēn常温
- cháng zhù常住
- cháng kè常客
- cháng tài常态
- cháng rèn常任
- cháng zhù常驻
- cháng lǐ常理
- cháng huì常会
- cháng rén常人
- cháng guī常规
- cháng wù常务
- cháng shí常识
- cháng nián常年
- cháng cháng常常
- cháng yòng常用
- cháng jiàn常见
- fǎn cháng反常
- fēi cháng非常
- guàn cháng惯常
- jìn zhì禁制
- jìn gù禁锢
- jiā cháng家常
- jiě jìn解禁
- jiān jìn监禁
- jīn dú禁毒
词语组词