野放
拼音yě fàng
注音一ㄝˇ ㄈㄤˋ
词语解释
野放[ yě fàng ]
⒈ 在野外放牧。
引证解释
⒈ 在野外放牧。
引《三国演义》第五十回:“﹝军士﹞尽皆脱去湿衣,於风头吹晒;马皆摘鞍野放,咽咬草根。”
相关词语
- àn yě闇野
- ān fàng安放
- bēn fàng奔放
- bǎi fàng摆放
- bō fàng播放
- cū fàng粗放
- cháo yě朝野
- cún fàng存放
- duī fàng堆放
- fàng kuǎn放款
- fàng shào放哨
- fàng dǎn放胆
- fēn yě分野
- fàng qíng放晴
- fàng quán放权
- fàng fēng放风
- fàng xiě放血
- fàng yán放言
- fàng pào放炮
- fàng niú放牛
- fàng dài放贷
- fàng làng放浪
- fàng yáng放羊
- fàng liáo放疗
- fàng gē放歌
- fàng yǎng放养
- fàng rén放人
- fàng mù放牧
- fàng shēng放生
- fàng dǎo放倒
- fàng guāng放光
- fàng zǒu放走
词语组词