天顶
拼音tiān dǐng
注音ㄊ一ㄢ ㄉ一ㄥˇ
繁体天頂
词语解释
天顶[ tiān dǐng ]
⒈ 在地球表面任一观测点的铅垂线向上延长,与天球相交的一点。
英zenith;
引证解释
⒈ 指天空。
引唐 张说 《三月二十日诏宴乐游园赋得风字》诗:“北闕连天顶, 南山 对掌中。”
许地山 《换巢鸾凤》四:“那是摇光从东北暂移到正东,把全座星斗正横在天顶。”
徐迟 《大场的一夜》:“远处有炸弹的爆烈声,飞机在天顶盘旋。”
国语辞典
天顶[ tiān dǐng ]
⒈ 天空。
引唐·张说〈三月二十日诏宴乐游园赋得风字〉诗:「北阙连天顶,南山对掌中。 」
⒉ 天文学上指铅垂线向我们头上的方向延长,和天球相交的一点,称为「天顶」。
相关词语
- bàn tiān半天
- bái tiān白天
- cān tiān参天
- cāng tiān苍天
- chǔ tiān楚天
- cháo tiān朝天
- chéng tiān成天
- chōng tiān冲天
- chūn tiān春天
- dǐng tì顶替
- dǐng céng顶层
- dǐng fēng顶峰
- dǐng duō顶多
- dǐng diǎn顶点
- dǐng shàng顶上
- dǐng jiān顶尖
- dǐng bù顶部
- dǐng duān顶端
- dàng tiān当天
- dōng tiān冬天
- dǐng jí顶级
- èr tiān二天
- fàn tiān梵天
- fāng tiān方天
- fān tiān翻天
- fēng dǐng峰顶
- fēng dǐng封顶
- fēi tiān飞天
- gǎi tiān改天
- hào tiān昊天
- huí tiān回天
- hòu tiān后天
词语组词