鸣簧
拼音míng huáng
注音ㄇ一ㄥˊ ㄏㄨㄤˊ
繁体鳴簧
词语解释
鸣簧[ míng huáng ]
⒈ 吹笙。
引证解释
⒈ 吹笙。
引《文选·陆云<为顾彦先赠妇>诗》:“鸣簧发丹唇,朱絃绕素腕。”
刘良 注:“簧,笙也。”
相关词语
- èr huáng二簧
- ěr míng耳鸣
- fèng míng凤鸣
- gòng míng共鸣
- hōng míng轰鸣
- léi míng雷鸣
- míng dí鸣笛
- míng jīn鸣金
- míng xiǎng鸣响
- míng xiè鸣谢
- míng jiào鸣叫
- tán huáng弹簧
- bēng huáng绷簧
- bù píng zé míng不平则鸣
- bù míng zé yǐ,yī míng jīng rén不鸣则已,一鸣惊人
- bēi míng悲鸣
- bào míng爆鸣
- bǎi jiā zhēng míng百家争鸣
- bí míng鼻鸣
- bǎi huā qí fàng,bǎi jiā zhēng míng百花齐放,百家争鸣
- chuǎn míng喘鸣
- chóng míng zhōng yuè虫鸣螽跃
- chuī huáng吹簧
- chàng shuāng huáng唱双簧
- cháo míng diàn chè潮鸣电挚
- cháo míng diàn chè潮鸣电掣
- chán míng shǔ蝉鸣黍
- zhāo yáng míng fèng朝阳鸣凤
- chán míng dào蝉鸣稻
- cháng míng长鸣
- cháng míng dōu wèi长鸣都尉
- cháng míng jī长鸣鸡
词语组词