天方
拼音tiān fāng
注音ㄊ一ㄢ ㄈㄤ
词语解释
天方[ tiān fāng ]
⒈ 我国古时指阿拉伯。
例《天方夜谭》
英Arabia;
引证解释
⒈ 原指伊斯兰教发源地 麦加,后泛指 阿拉伯。此泛指 阿拉伯。
引《明史·西域传四·天方》:“天方,古 筠冲 地,一名 天堂,又曰 默伽。”
此指 麦加。清 刘智 《天方典礼释要解·例言》:“是书皆 天方 之语,用汉译成文。”
国语辞典
天方[ tiān fāng ]
⒈ 我国古代称麦加和阿拉伯地区为「天方」。
引《明史·卷三三二·西域传四·天方传》:「天方,古筠冲地,一名天堂,又曰默伽。」
例如:「天方夜谭」。
英语(old) Arabia, Arabian
法语(arch.) Arabie, arabe
相关词语
- bǐ fāng比方
- bā fāng八方
- bàn tiān半天
- bái tiān白天
- běi fāng北方
- cān tiān参天
- cāng tiān苍天
- chǔ tiān楚天
- cháo tiān朝天
- chǔ fāng处方
- chéng tiān成天
- chōng tiān冲天
- chūn tiān春天
- dí fāng敌方
- duō fāng多方
- dà fāng大方
- dàng tiān当天
- dōng tiān冬天
- dì fāng地方
- duì fāng对方
- dōng fāng东方
- èr fāng二方
- èr tiān二天
- fāng chà方差
- fāng jīn方巾
- fāng zhōng方中
- fāng yào方药
- fāng zhuō方桌
- fāng zhì方志
- fāng shǐ方始
- fāng jì方剂
- fāng shì方士
词语组词