盲瞽
拼音máng gǔ
注音ㄇㄤˊ ㄍㄨˇ
词语解释
盲瞽[ máng gǔ ]
⒈ 看不见。比喻无知或不明事理。
⒉ 盲人。
引证解释
⒈ 看不见。比喻无知或不明事理。
引汉 王充 《论衡·谢短》:“夫知古不知今,谓之陆沉……夫知今不知古,谓之盲瞽。”
《儒林外史》第二九回:“如不见怪,小弟也有一句盲瞽之言。”
章炳麟 《文学说例》:“而訐诞自壮者,反以破碎讥往儒,六百年中,人尽盲瞽,哀哉!”
⒉ 盲人。
引梁启超 《中国积弱溯源论》:“以一物不知者为谨慤,以全无心肝者为善良,此等见地,深入人心,遂使举国皆盲瞽之态,尽人皆妾之容。”
相关词语
- máng cháng盲肠
- máng liú盲流
- máng wén盲文
- máng cóng盲从
- máng rén盲人
- máng mù盲目
- wén máng文盲
- bù gǔ bù lóng不瞽不聋
- bàn wén máng半文盲
- dǎo máng qì导盲器
- fǎ máng法盲
- fā gǔ pī lóng发瞽披聋
- fā gǔ zhèn lóng发瞽振聋
- fā máng发盲
- guài yǔ máng fēng怪雨盲风
- gōng gǔ工瞽
- hūn máng昏盲
- huì máng晦盲
- huì máng pǐ sè晦盲否塞
- jī máng鸡盲
- kuáng gǔ狂瞽
- kuáng gǔ zhī yán狂瞽之言
- kuáng gǔ zhī shuō狂瞽之说
- kuáng yán gǔ shuō狂言瞽说
- kē máng科盲
- qún máng羣盲
- liǎng gǔ xiāng fú两瞽相扶
- yuè máng乐盲
- lóng gǔ聋瞽
- lóng máng聋盲
- míng máng明盲
- méng gǔ蒙瞽
词语组词