惯常
词语解释
惯常[ guàn cháng ]
⒈ 习以为常,经常。
例手头多留出些现金,他们的客户惯常需要更多的钱。
英usual; habitual;
引证解释
⒈ 习以为常,经常。
引《白雪遗音·南词·醉归》:“劝君此地休来到,此处是,弃旧迎新是惯常。”
茅盾 《霜叶红似二月花》二:“一种惯常袭来的厌倦与无聊的情绪又淹没了他的身心。”
魏巍 《东方》第四部第六章:“大妈和 李能 两边一挤,急得 王老好 直抓脖子,这是他遇到难题时的惯常表现。”
国语辞典
惯常[ guàn cháng ]
⒈ 经常的、习惯的。
例如:「老师举例说明这个动词的惯常用法,希望同学可以更加了解。」
相关词语
- ān cháng安常
- bù cháng不常
- cháng liáng常量
- cháng bèi常备
- chāo cháng超常
- cháng shù常数
- cháng wēn常温
- cháng zhù常住
- cháng kè常客
- cháng tài常态
- cháng rèn常任
- cháng zhù常驻
- cháng lǐ常理
- cháng huì常会
- cháng rén常人
- cháng guī常规
- cháng wù常务
- cháng shí常识
- cháng nián常年
- cháng cháng常常
- cháng yòng常用
- cháng jiàn常见
- fǎn cháng反常
- fēi cháng非常
- guàn cháng惯常
- guàn cháng惯常
- guàn yòng惯用
- guàn xìng惯性
- guàn lì惯例
- jiā cháng家常
- jīng cháng经常
- píng cháng平常
词语组词