风榸
拼音fēng zhāi
注音ㄈㄥ ㄓㄞ
繁体風榸
词语解释
风榸[ fēng zhāi ]
⒈ 干枯的树桩。
引证解释
⒈ 干枯的树桩。
引前蜀 贯休 《秋怀赤松道士》诗:“石罅青虵湿,风榸白菌乾。”
前蜀 贯休 《怀南岳隐士》诗之一:“风榸支酒瓮,鹤蝨落琴牀。”
相关词语
- āi fēng哀风
- běi fēng北风
- bào fēng暴风
- chén fēng晨风
- chéng fēng成风
- cǎi fēng采风
- chuī fēng吹风
- chéng fēng乘风
- chūn fēng春风
- dà fēng大风
- dōng fēng东风
- è fēng恶风
- é fēng讹风
- fēng tǔ风土
- fēng shì风势
- fēng cǎi风彩
- fēng dòng风洞
- fēng huā风花
- fēng gǔ风骨
- fēng mó风魔
- fēng qín风琴
- fàng fēng放风
- fēng dí风笛
- fēng yín风吟
- fēng dǎng风挡
- fēng wù风物
- fēng dài风带
- fēng diàn风电
- fēng sè风色
- fēng liáng风量
- fēng néng风能
- fēng dòng风动
词语组词