场师
拼音cháng shī
注音ㄔㄤˊ ㄕ
繁体場師
词语解释
场师[ cháng shī ]
⒈ 古代园艺匠师之称。
引证解释
⒈ 古代园艺匠师之称。
引《孟子·告子上》:“今有场师,舍其梧檟,养其樲棘,则为贱场师焉。”
明 高攀龙 《<六生社草>序》:“求之于心,践之于身,而后出为文词。如农夫之言稼,场师之言植,宜其言之旨,而膾炙天下也。”
国语辞典
场师[ cháng shī ]
⒈ 整治场圃的人。
引《孟子·告子上》:「今有场师,舍其梧槚,养其樲棘,则为贱场师焉。」
明·高攀龙〈六生社草序〉:「如农夫之言稼,场师之言植,宜其言之旨,而脍炙天下也。」
近音词、同音词
- cháng shì尝试
- cháng shí常识
- cháng shì常事
- cháng shì常侍
- cháng shī长诗
- cháng shí长石
- cháng shì长逝
- cháng shì常式
- cháng shǐ长使
- cháng shì长世
- cháng shì长侍
- cháng shì长饰
- cháng shì长是
- chàng shì畅适
- chàng shǐ倡始
- chàng shì畅是
- cháng shì常试
- cháng shì常世
- cháng shí尝食
- cháng shí常时
- chāng shì昌世
- chàng shī唱诗
- chǎng shì场事
- chǎng shǐ厂史
- chāng shí昌时
- cháng shí常食
- cháng shī常师
- cháng shì常势
- chàng shǐ唱始
词语组词
相关词语
- ā shī阿师
- bài shī拜师
- cǎo chǎng草场
- chǎng zi场子
- chū shī出师
- chǎng cì场次
- chán shī禅师
- cāo chǎng操场
- chú shī厨师
- chǎng dì场地
- chǎng hé场合
- chū chǎng出场
- chǎng miàn场面
- chǎng jǐng场景
- chǎng suǒ场所
- dào chǎng道场
- dǔ cháng赌场
- dào chǎng到场
- dǎo shī导师
- dāng chǎng当场
- dēng chǎng登场
- dà shī大师
- é cháng囮场
- è shī恶师
- èr shī二师
- ēn shī恩师
- fén chǎng坟场
- fǎ shī法师
- guò chǎng过场
- gōng chǎng工场
- guó shī国师
- guān chǎng官场
词语组词