常古
拼音cháng gǔ
注音ㄔㄤˊ ㄍㄨˇ
词语解释
常古[ cháng gǔ ]
⒈ 常法,旧法。
引证解释
⒈ 常法,旧法。
引《礼记·礼运》:“祝嘏莫敢易其常古,是谓大假。”
孙希旦 集解:“常古,旧法也。”
《韩非子·南面》:“不知治者,必曰:‘无变古,毋易常。’变与不变,圣人不听,正治而已。然则古之无变,常之毋易,在常古之可与不可。”
相关词语
- ān cháng安常
- bù cháng不常
- cháng liáng常量
- cháng bèi常备
- chāo cháng超常
- cháng shù常数
- cháng wēn常温
- cháng zhù常住
- cháng kè常客
- cháng tài常态
- cháng rèn常任
- cháng zhù常驻
- cháng lǐ常理
- cháng huì常会
- cháng rén常人
- cháng guī常规
- cháng wù常务
- cháng shí常识
- cháng nián常年
- cháng cháng常常
- cháng yòng常用
- cháng jiàn常见
- fǎng gǔ仿古
- fǎn cháng反常
- fù gǔ复古
- fēi cháng非常
- gǔ dé古德
- gǔ bǎn古板
- gǔ chà古刹
- gǔ lái古来
- guàn cháng惯常
- gǔ jiù古旧
词语组词